Tumgik
#cô ấy
romanticreadiness · 3 months
Text
Luận bản đồ sao (nhảm l)
Bởi nó chắc chắn thú vị hơn mấy cái đét-lai trên trường. :)
Nghe "luận" có vẻ đao búa, thực tế tôi học về chiêm tinh một cách cực kỳ cưỡi ngựa xem hoa. Có chăng nên đặt lại tiêu đề là xồn làm về bản đồ sao?
Tôi khá tin vào bản đồ sao. Có gì đó thật sự kì diệu ở việc các chòm sao và hành tinh (không hề ngẫu nhiên mà) đứng ở một vị trí nhất định, xếp hàng xếp lối thành một hình thù nhất định vào khoảnh khắc ta sinh ra, tôi nghĩ. Nó cũng đem lại cho tôi nhiều niềm vui, vì tôi tin học về bản đồ sao cũng chính là học về con người, mà tôi thì luôn tò mò về loài người.
Tôi dự định đầu tư nhiều chất xám vào chiêm tinh hơn, nhưng với com-bô Mặt trời Song Tử và Mặt trăng Song Tử, thật khó để hứa hẹn bất kỳ điều gì. Dù vậy, tôi chắc chắn không có tham vọng am tường bộ môn này. Nó là một thứ tôi biết cho vui và sẽ chỉ vậy thôi.
Nay, nhân dịp tôi nhớ chị gái kinh khủng, tôi sẽ tìm hiểu sâu hơn về cô ấy thông qua một chiếc bản đồ sao không được trọn vẹn (thiếu giờ sinh).
Vì chúng tôi không nói chuyện với nhau. Tuyệt cmn vời.
Tôi chỉ tính nói về những thứ mà tôi thấy tò mò và quan tâm thôi. Vì tôi lười. Thì ở đây chúng ta có:
1, Mặt trăng Bảo Bình
Có thể tách bản thân khỏi cảm xúc của chính mình và rồi nhìn nhận nó từ một góc độ khách quan. Chính vì điều này mà họ thường bị coi là khó hiểu bởi cái cách mà họ có thể lý giải và mổ xẻ cảm xúc của mình.
2, Mặt trời vuông góc Mặt trăng
Bố mẹ có thể không hoà hợp dù không nhất thiết là ly dị hay ly thân. Nhưng thường là một mối quan hệ bất hoà. Có thể có chấn thương thơ ấu khó chữa lành.
Thất thường và hay bị hiểu lầm. Đấu tranh giữa ý thức và tiềm thức, giữa việc lắng nghe trái tim và lý trí. Mâu thuẫn trong việc thể hiện cảm xúc. Từ đây, có thể có xu hướng trì hoãn (họ thường muốn làm một điều gì đó nhưng lại thiếu động lực để triển khai nó trên thực tế).
Cũng có thể chỉ ra một động lực mạnh mẽ để vượt qua những thách thức và xung đột nội tâm, tìm cách hòa nhập giữa ý thức và tiềm thức.
3, Mặt trời vuông góc Sao Hoả
Mâu thuẫn trong cách thể hiện sự tức giận hoặc chuyển động của cơ thể. Nghĩa là dù họ có đang nổi giận hoặc bất bình như thế nào thì bề ngoài họ vẫn có vẻ bình tĩnh.
Tính khí mạnh mẽ, phòng thủ, thường xuyên thiếu kiên nhẫn. Có nguồn năng lượng lớn và tố chất lãnh đạo. Họ đòi hỏi nhiều ở người khác và chính bản thân trong công việc.
Ghét sự bất công và thường đứng lên bảo vệ người thân thương.
Có thể có một số xung đột với người cha.
Thực sự là tôi đã tra cứu đọc hiểu khá nhiều thứ thú vị khi viết bài này, nhưng để chép lại nó lên đây thì gần như bất khả thi với sự đại lãn của tôi. Thôi dừng đây, buồn ngủ quá. Nhờ viết bài này, từ xúc cảm nhung nhớ cô ấy tôi đã chuyển qua trạng thái mệt vỗn lài. Nhảm thực sự.
5 notes · View notes
ncsquote · 1 year
Text
Anh nắm tay cô ấy rồi thì sẽ không còn là người hùng của em nữa.
(minhtu.beauty shared)
18 notes · View notes
goc-xanh · 8 months
Text
Hạnh phúc là những sự trùng hợp ngẫu nhiên.
Dịp nghỉ lễ vừa rồi, nhóm nhỏ tụi mình hẹn gặp nhau nơi góc quán thân quen. Ba đứa ngồi đó, tíu tít nói cười suốt mấy tiếng liền. Từ chuyện thai nghén của Trân, tour Măng Đen của Nhi, cho đến hành trình xin nghỉ phép của mình. Chuyển chủ đề một hồi, cuối cùng cả nhóm lại nói về những tháng ngày phổ thông. Tụi mình hỏi nhau, liệu có ai muốn quay về khoảng thời gian ấy, về lại giai đoạn mà người ta vẫn gọi là thanh xuân rực rỡ. Ba đứa đặt câu hỏi rồi tự phá lên cười.
Vẫn góc quán ấy. Nhưng là chiếc boomerang từ thời 2021.
Buổi chuyện trò hôm ấy là cảm hứng để mình đăng tấm ảnh ngôi trường cấp 3 lên ig cá nhân. Kèm đôi dòng cảm xúc. Chèn thêm bài hát từng yêu thích một thời. Mình viết: "Khoảng thời gian ấy. Có vui, có buồn. Có nụ cười, và nước mắt. Muốn khắc ghi thật nhiều. Muốn lãng quên cũng không ít. Những năm tháng ấy. Tụi mình vẫn nhớ nhung, và hoài niệm. Nhưng chẳng một ai muốn quay trở lại. Quá khứ chỉ nên ngủ thật yên. ˚⋆°˖~"
Tumblr media
Chính ngôi trường ấy. Nhưng là chiếc ảnh từ thời 2022.
Tumblr media
Sau nhiều năm quên lãng, không hiểu sao tối qua, mình lại muốn tìm nghe những số Kadio ngày trước. Nghe cả đêm chưa đủ, giờ nghỉ trưa hôm nay, mình đăng nhập vào forum để tìm thread đăng tải số đầu tiên bản thân được "lên sóng". Nghe tới những câu từ thân quen, mình bất ngờ phát hiện, nhạc nền đang phát chính là ca khúc được nhắc đến phía trên. Mình không biết bài hát ấy là lựa chọn riêng của các anh chị biên tập, hay bản thân đã đề xuất ngay từ khi gửi bài. Nhưng chắc chắn một điều rằng, dù quá khứ hay hiện tại, giai điệu ấy vẫn luôn làm tim mình đắm say.
Bây giờ khó mà tìm được một chiếc blog radio chất lượng như thế này. (╥_╥)
Với chủ đề Màu của nắng, mình được chị Chích giao viết bài về nắng hoài niệm. Từ khóa hay muốn xỉu, vậy mà mình viết ngắn ngủn. Khoảng hơn 300 từ. Lướt cái vèo là hết. May nhờ giọng đọc truyền cảm và khúc nhạc sâu lắng nên gỡ gạc được phần nào. Nhờ vậy mà cảm xúc khi nghe cũng không đến mức giảm dần đều theo số chữ còn lại.
youtube
Tượng đài phim thanh xuân vườn trường là đây.
2 notes · View notes
lacyen · 3 months
Text
Có thể để lại một câu nói chữa lành gửi tặng tớ được không? (phần 2)
1. 日落是免费的,春夏秋冬也是,不要觉得人生是那么无望,希望你也快乐!
Hoàng hôn miễn phí, xuân hạ thu đông cũng vậy, đừng cảm thấy cuộc đời này là vô nghĩa, hi vọng cậu hạnh phúc!
2. 世界上最美好的事情大概就是:WiFi信号满格,对方正在输入,水温刚好,旧衣服里的零钱, 快递正在派送,出门是晴天,手机还有1%刚好到家,喜欢的人刚好也喜欢自己。一切都刚刚好
Những điều đẹp đẽ nhất trên thế giới này có lẽ là: wifi luôn full vạch, đối phương đang nhập (tin nhắn), nước ấm vừa đủ, tiền lẻ trong quần áo cũ, đơn hàng đang trên đường giao, ra cửa là ngày nắng, vừa hay về đến nhà khi điện thoại còn 1% pin, người bạn thích trùng hợp cũng thích bạn. Mọi thứ thật vừa vặn.
3. 每天看到的那些不美好而伤心的。我们生下来的时候就已经哭够了,而且我们啊,谁也不能活着回去,所以,不要把时间都用来低落了. 去相信,去孤单,去爱去恨去浪费,去闯去梦去后悔,你一定要相信,不会有到不了的明天.
Mỗi ngày đều vì gặp chuyện không tốt mà đau lòng. Chúng ta ấy à, khi sinh ra đã khóc đủ nhiều rồi, làm gì có ai có thể quay trở lại quá khứ được đâu, vì vậy, đừng để thời gian trôi qua lãng phí. Hãy cứ tin tưởng, hãy cứ cô đơn, cứ yêu, cứ hận, và cứ lãng phí đi, hãy xông lên, mơ ước, hối hận, cậu nhất định phải tin rằng, không có ngày mai nào là không đến.
4. 生活不可能像你想象得那么好,但也不会像你想象得那么差
Cuộc sống sẽ không thể tốt đẹp như cậu nghĩ, nhưng cũng không xấu như cậu tưởng tượng.
5. 你就做自己吧,有点奇怪也没关系,和别人不一样也没关系,我永远站在你这边.
Cậu hãy cứ là chính mình thôi, có một chút kì lạ cũng không sao cả, không giống mọi người cũng không sao cả, tớ sẽ mãi luôn ở bên cạnh cậu.
6. 愿你一生努力,一生被爱。想要的都拥有,得不到的都释怀
Mong cậu một đời nỗ lực, cả đời được yêu. Muốn gì được nấy, không được cũng không cần phải đắn đo.
7. 太阳下山,夜里也有灯打开,你看这个世界其实并不坏。
Khi mặt trời xuống núi, bóng đêm cũng sẽ được thắp đèn, cậu nhìn xem, thế giới này thực ra cũng không hề xấu xa đâu.
8. 你也有自己的宇宙,不要再敏感和易碎了,多关照自己的情绪和身体,你也很辛苦,我都知道. 你的眼泪多么珍贵呀,以后只在喜极而泣的时候哭吧.
Cậu cũng có vũ trụ của riêng mình, đừng nhạy cảm và mong manh nữa, hãy chăm sóc cơ thể và tâm hồn mình, cậu rất vất vả rồi, tớ biết chứ. Nước mắt của cậu quý giá lắm đó, sau này hãy chỉ rơi vì hạnh phúc thôi.
9. 愿你所有快乐,无需假装。愿你此生尽兴,赤诚善良
Mong tất cả hạnh phúc, đều không phải giả vờ. Mong một đời thoải mái, đều là chân thành và lương thiện.
10. 每件事到最后一定会变成一件好事,如果还没有,说明还没有到最后
Mỗi một việc đều sẽ trở nên tốt đẹp khi đi đến cuối cùng, nếu nó chưa tốt, vậy nhất định là chưa đi đến cuối cùng.
Lạc Yến dịch
349 notes · View notes
zorodn · 4 months
Text
Tumblr media
Tôi ghé vào trang cá nhân của cô ấy. Có một mục note chỉ ghi vỏn vẹn vài chữ.
"Em có thể bình yên như vậy, bắt đầu từ lúc em không còn yêu anh."
307 notes · View notes
cayeutinh · 4 months
Text
"Đôi lúc anh nghĩ, nếu cô ấy tới sớm hơn vợ anh một bước, anh đã có thể cùng cô ấy đi hết quãng đời còn lại, anh vẫn luôn nghĩ anh cũng yêu vợ mình, nhưng đó là trước khi cô ấy xuất hiện."
Tôi khuấy ly nước của mình thật lâu, tới khi đá lạnh tan hết, tôi mới mở miệng trả lời anh.
"Vậy anh tính sao?"
"Anh sẽ không gặp cô ấy nữa, anh không thể bỏ vợ anh, cổ không có lỗi gì cả, anh còn con nữa, con bé không thể không có cha. Anh không thể vì bản thân mà cướp đi hạnh phúc của những người yêu thương anh nhất." - anh nói
Ánh đèn đường le lói trên gương mặt anh, cô đơn và tĩnh lặng.
Tôi đã không ngủ được cả đêm hôm đó và những đêm sau nữa, tôi cảm thấy rất buồn, buồn cho anh, buồn cho vợ anh. Tôi đã chứng kiến rất nhiều người biết yêu rất muộn, muộn tới mức, có nhiều người con cái của họ trưởng thành kết hôn, thì khi gặp được tình yêu thật sự họ mới nhận ra - à, hóa ra đây mới là tình yêu.
Một số người chọn ở lại vì trách nhiệm, vì thói quen, vì họ đã sống cả đời với nhau, vì con vì cái, sao nói bỏ là bỏ được. Cũng có một số người sẵn sàng bỏ hết tất cả để chạy theo tình yêu đó.
Lúc chồng của chị tôi bỏ nhà đi theo bồ nhí, anh ta chỉ đem đúng một bộ đồ và một chiếc bàn chải, đó là thứ duy nhất anh ấy tự mua chứ không phải vợ mua cho. Ảnh cái gì cũng không lấy, tài sản bạc tỷ anh bỏ lại hết cho vợ con, xe cộ nhà cửa toàn bộ sang tên cho vợ. Lúc đó chị tôi đứng trước cửa lớn, nhìn chồng mình trơ trọi bước ra khỏi nhà, chị không khóc lóc, không trách móc, chỉ im lặng nhìn theo, chị nói:
"Thà là chồng em ra ngoài ăn bánh trả tiền rồi về nhà, chứ còn ảnh mà yêu người ta thật rồi, thì trái tim sẽ không còn chỗ cho kẻ tạm bợ như em đâu..."
Phải thật sự yêu ai đó, bạn mới cảm nhận được tình yêu có thể chi phối một con người đến mức nào.
Cho nên tôi rất buồn, buồn cho anh 1 phần vì tình yêu tới với anh quá muộn, buồn cho vợ anh 10 phần vì cô ấy không biết được rằng người đàn ông mình yêu thương hết mực thật ra không yêu cô ấy, người ta chỉ ở cạnh mình vì trách nhiệm, vì thói quen, vì đạo đức chứ không phải vì tình yêu nữa. Nó thật sự là điều đáng buồn nhất trên đời.
Thật sự hy vọng, mỗi chúng ta đều có thể gặp được người mình thật sự yêu, và trùng hợp, họ cũng rất yêu mình.
By @cayeutinh
Tumblr media
193 notes · View notes
oohniee · 4 months
Text
Tumblr media
Ở trong thế giới của người trưởng thành, tôi lại chẳng theo kịp một ai, tôi cũng chẳng phải là phiên bản tốt nhất của chính mình.
Một năm lại trôi qua, và tôi lại ngồi viết để tôi biết chắc một điều rằng tôi vẫn ở ngay đây chưa hề đi đâu hết. Tôi vẫn là tôi đấy thôi, vẫn hời hợt và vô tâm như cũ, chỉ là trưởng thành hơn một chút, biết kiềm chế hơn một chút, và nghĩ nhiều hơn một chút. Nhiều lúc tôi nghĩ hời hợt vô tâm có lẽ không phải chỉ là cách thể hiện mà với tôi nó là một căn bệnh nhiều năm. Tôi quá thờ ơ với thế giới này ngay cả khi nó cho tôi một cái tát. Tôi chẳng biết quan tâm đến những điều nhỏ nhặt chẳng hạn như việc gọi về nhà mỗi tuần, hoặc chẳng hạn như việc hỏi thăm một người bạn cũ đã lâu không gặp. Tôi cũng chẳng nhiệt tình được với ai và chắc có lẽ do tôi chẳng thể bước ra khỏi thế giới riêng của chính mình.
Tôi trở nên bận hơn và mọi thứ khó khăn hơn tôi nghĩ, tôi bị cuộc sống đè bẹp khi đứng trước sự lựa chọn, thứ đã muốn vứt bỏ lại phải suy nghĩ thiệt hơn, là giữ thiệt hay vứt thiệt hơn. Và tôi luôn phải đắn đo về điều đó.
Khi tôi vẫn luôn là kẻ không được người khác yêu thích, luôn không để lại được ấn tượng tốt với người khác trong lần gặp đầu tiên, luôn là người đứng sau tất cả những lựa chọn, luôn bị bỏ lại đằng sau những câu chuyện, đúng thật không có gì vẻ vang, chỉ là cảm thấy có chút cô đơn, nhưng vẫn có thể bào chữa bằng hai chữ "quen rồi" và có thể cười nói rằng"không sao cả."
Vẫn là Tumblr, vẫn là nơi để trải lòng, chỉ là nỗi lòng lại lớn lên theo tuổi tác, lại chẳng biết phải bắt đầu từ đâu, phải kết thúc thế nào.
Vẫn là câu ấy, Năm mới vui vẻ nhé.
203 notes · View notes
iambep · 12 days
Text
Một lần đọc bài phỏng vấn Paul Auster, ông nói ông luôn viết bằng bút và kết thúc bản thảo trên một cái máy đánh chữ Olympia. Và vì lo sợ hết những thanh mực, ông đã mua dồn cả một đống để ở nhà kho để... phòng xa.
Paul Auster nói về việc cảm nhận con chữ "qua những đầu ngón tay". Khác với làm việc trên máy tính, bạn có thể sửa chữa, bôi xóa thoải mái trước khi ra được một bản in sạch sẽ, với máy đánh chữ thì không trừ khi viết lại từ đầu.
Việc đọc bằng đầu ngón tay này khiến ông soát được vô số các lỗi trong lúc viết: Lặp từ, cấu trúc, nhịp điệu mà lúc thường khó có thể phát hiện ra được. Đây là công việc đọc lại từ đầu - buồn tẻ và chán ngắt.
Nhớ lúc đọc được đoạn này mình đã "ting" một cái trong đầu. Vì là người viết, nên rất hiểu phương pháp này.
Khi ấy là lúc đã đọc xong Moon Palace, Khởi Sinh của Cô Độc và Nhạc Đời May Rủi... New York Triology phải mãi sau này mới tìm mua được sách cũ, khi ấy, lại đang say mê một thứ khác.
Paul Auster mất là một nỗi buồn khó tả. Hôm qua về nhà, lấy mấy cuốn sách bám bụi trong kho, đọc lại, tiễn ông thêm một đoạn đường nữa.
66 notes · View notes
len-yolo · 6 months
Text
Sẽ có một ngày, bạn sẽ gặp được một cô gái tốt, lúc nào cũng cười tươi rạng rỡ. Cô ấy không cần nhà của bạn, không cần xe, không cần bạn an ủi khi buồn, lại càng không cần tiền của bạn… Vì cô ấy cũng không cần bạn.
152 notes · View notes
romanticreadiness · 23 days
Text
Tôi khá chắc là tôi không thích cô ấy nhiều đến mức VẬY đâu nhưng 12h synastry vẫn là một cái gì đó hết sức @@@@ kiểu như t không thể ngừng nghĩ đến chị. Đã nhiều đêm như vậy rồi. Cứu t huhu. Và t lại bị nhói tim. Chac chet qua...
3 notes · View notes
antruongnguyenthuy · 5 months
Text
Tumblr media
Thầy tôi, một đời vợ. Họ từng yêu và cưới nhau hồi đi học ở Nga. Sau đó cùng trở về làm giảng viên Đại học. Thầy bảo những năm ấy Thầy yêu người con gái ấy vì cái sự thông minh sắc sảo không lẫn lộn với những cô gái khác trên giảng đường.
Tuổi trẻ đi qua, quanh quẩn đâu đó 40 tuổi, hai người đã chia tay gần 5 năm. Thầy bước thêm bước nữa với một cô gái đương xuân, sở hữu cái nét hồn nhiên Thầy chưa từng biết đến.
Ta đều thế. Đều có lúc không chắc mình có thực sự thích cái gì đó không, hay chỉ là yếu bóng vía. Tuy vậy, “trong đáy mắt trời xanh là vĩnh viễn/tình yêu nào cũng tha thiết như nhau”.
— AN TRƯƠNG
118 notes · View notes
bibianxx · 1 month
Text
#1595
Tumblr media Tumblr media
kiểu như SG với HN chỉ cách nhau một chuyến bay thôi í
nhưng chẳng may anh ấy không muốn đến, chẳng may em cũng không muốn chờ
khoảng cách vẫn luôn là lý do cho những con tim không còn vẹn nguyên
tình yêu thôi mà - đâu phải em chưa từng được yêu, cũng đâu phải em chưa từng đau bao giờ…
một lần nữa và một lần nữa câu trả lời vẫn luôn là sự cô đơn - là do em lựa chọn, em không trách móc, cũng không cưỡng cầu
@bibianxx
77 notes · View notes
lacyen · 4 months
Text
Những bình luận nổi bật trên Võng Dịch Vân âm nhạc (phần 4)
刚才买水果,问老板:“这水果甜不甜?”
老板教育了我一番: "“这问题就跟问男朋友你爱不爱我一样,一点意义都没有. 你见过哪个老板说不甜?哪个男朋友说不爱的?你拿个柠檬我也会跟你说甜你信不信?
《爱》
Vừa lúc mua hoa quả, tình cờ hỏi ông chủ: "Quả này có ngọt hay không?"
Ông chủ liền dạy tôi: "Câu hỏi này cũng giống như việc hỏi bạn trai có yêu bạn hay không, một chút ý nghĩa cũng không có. Bạn gặp qua ông chủ nào nói quả này không ngọt bao giờ chưa? Có người bạn trai nào lại nói không yêu à? Bạn đem quả chanh đến hỏi tôi cũng sẽ đáp ngọt bạn có tin hay không?
Bài hát "Yêu"
2. 当一个女生错过最想嫁的人,她会变得越来越挑剔
当一个男生错过最想娶的人,他会变的越来越随意。
挑剔的是因为都不如你,随意是因为反正不是你
《不待》
Khi một cô gái bỏ lỡ một người mình muốn gả, cô ấy sẽ trở nên ngày càng kén chọn
Khi một chàng trai bỏ lỡ người mình muốn cưới, anh ấy sẽ trở nên ngày càng tùy ý.
Kén chọn bởi vì đều không thể như người đó, tùy ý bởi vì dù sao cũng chẳng phải người đó.
Bài hát "Không đợi"
3. 家人围着6岁的儿子问他的理想,儿子说他想当医生。
外婆说医生好,社会地位高
奶奶说待遇也不错
外公说更重要的是以后找对象方便。
爸爸听后满意地问儿子为什么想当医生
他说:“不是说医生可以治病救人吗?”
《理想》
Mọi người trong gia đình vây quanh bé trai 6 tuổi hỏi về ước mơ, thằng bé đáp muốn trở thành bác sĩ.
Bà ngoại nói bác sĩ tốt, địa vị xã hội cao
Bà nội nói đãi ngộ không tồi
Ông ngoại nói quan trọng là sau này dễ tìm bạn gái.
Bố đứa trẻ nghe xong hài lòng liền hỏi vì sao bé muốn trở thành bác sĩ:
Đứa nhỏ đáp: "Không phải nói bác sĩ có thể chữa bệnh cứu người sao ạ?
Bài hát "Lý tưởng"
4. 人生可能要遇见四个人
第一个是你爱,但不爱你的人
第二个是爱你,但你不爱的人
第三个是你爱又爱你,但最后不能在一起的人
第四个是你未必爱,但最后在一起的人
《你,好不好?》
Đời người có lẽ nên gặp bốn kiểu người
Đầu tiên là người bạn yêu, nhưng không yêu bạn
Thứ hai là người yêu bạn, nhưng bạn không yêu
Thứ ba là người bạn yêu cũng yêu bạn, nhưng sau cùng lại chẳng thể ở bên nhau
Thứ tư là người bạn không chắc đã yêu, nhưng lại ở bên bạn đến cuối cùng.
Bài hát "Bạn, có khoẻ không?""
5. 希望他最后娶一个像我一样的女孩,这样他就能一直记住我。又害怕他最后会娶一个像我一样的女孩,如果像我,为什么不是我?
《全世界谁倾听你》
Hi vọng anh ấy sẽ cưới một cô gái giống như tôi, vậy thì anh ấy sẽ nhỡ rõ về tôi. Nhưng tôi cũng sợ sau này anh ấy sẽ lấy một cô gái như tôi, bởi vì giống tôi, tại sao lại không thể là tôi?
Bài hát "Cả thế giới lắng nghe em"
6. 这世上最憋屈的,是越爱越远的人,和越等越大的雨
《雨一直下》
Giày vò lớn nhất thế giới này, có lẽ là người càng yêu lại càng xa, cũng như càng đợi mưa lại càng lớn.
Bài hát ""Mưa cứ mãi rơi""
7. 除了电影里,没人会等你四五年,说白了感情就是不联系就没有的东西,空空如也,走马观花,贪得无厌
《走马》
Ngoại trừ phim ảnh, sẽ không có ai đợi bạn bốn năm năm đâu, nói thẳng ra là tình cảm nếu như không liên lạc thì chẳng còn gì nữa, trống rỗng, cưỡi ngựa xem hoa, lòng tham không đáy.
Bài hát "Cưỡi ngựa"
8. 世界上最厉害的人,是说起床就起床,说睡觉就睡觉,说做事就做事,说玩就玩,说收心就收心.
《过得好吗》
Người lợi hại nhất thế giới chính là người nói dậy liền dậy, nói ngủ liền ngủ, nói làm việc liền làm việc, nói chơi liền chơi, nói kiềm chế liền kiềm chế được.
Bài hát "Trải qua có tốt không"
9. 合适的人不一定要情商多高,但一定要懂你的点,知道怎么能让你开心. 这样漫长的一生共度起来才不会太费劲,他不会在你感性的时候讲道理, 不会在你气得头冒烟的时候跟你硬碰硬.
《You don't know me》
Một người phù hợp không nhất thiết phải có EQ quá cao, nhưng nhất định phải hiểu bạn, biết làm thế nào khiến bạn vui vẻ. Vậy thì một đời trải qua cùng nhau mới không vất vả, anh ấy sẽ không giảng đạo lý khi bạn xúc động, sẽ không cứng rắn đối chọi khi đầu bạn phát hoả.
Bài hát "You don't know me"
10. 愿你不管被这个世界伤害了多少回,第二天早上太阳升起来的时候, 你依旧愿意去好奇、去拥抱、去相信、去发现、去等待.
《脆弱一分钟》
Mong bạn dù có thế giới này làm tổn thương bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì ngày thứ hai khi mặt trời ló rạng, bạn vẫn nguyện ý hiếu kì, ôm ấp, tin tưởng, khám phá, và chờ đợi.
Bài hát "Một phút yếu lòng"
Zhihu | Lạc Yến dịch
185 notes · View notes
vungoclam · 9 months
Text
Tôi vẫn nhớ trong tiết học năm ấy, cô giáo đã hỏi: "Cảm giác cực kỳ nhớ một ai đó là như thế nào?"
Tất cả học sinh đều im lặng.
Cô nói: "Chính là nguyện cho người ấy năm tháng bình an, dẫu rằng đời này không thể gặp lại."
395 notes · View notes
cayeutinh · 8 days
Text
"Mèo Béo đã coi đoạn tình cảm này giống như một cọng rơm cứu mạng của câu ấy, cậu ấy tưởng rằng chỉ cần nắm chặt cọng rơm này thì cậu ấy sẽ thoát được cuộc sống ảm đảm đấy.
Cho nên lòng tốt của cậu ấy vốn không có điểm mấu chốt, sự hy sinh này ngay từ đầu là không có điểm dừng, cậu ấy dường như muốn xé toạc mình ra để nấu cho cô ấy một chén súp ngon."
Chúng ta vĩnh viễn cũng không thể hiểu rõ thế giới nội tâm của một người khi mà chúng ta không thể đồng cảm được với họ. Bạn trưởng thành trong tình yêu thương thì chắc chắn bạn không cách nào hiểu được vì sao lại có một người có thể chỉ vì tình yêu mà hạ thấp mình tới tận cùng cát bụi và rồi thậm chí vì nó mà từ bỏ sinh mạng của mình.
Có rất nhiều người như vậy, Mèo béo không phải người duy nhất, nhưng lại có kết thúc bi thảm nhất.
Tôi rất thích một câu của Bạch Lạc Mai: "cô vì anh mà chịu thấp kém tới tận cùng cát bụi, từ trong cát bụi lại nở ra một đóa hoa, đóa hoa này, nở nhầm thời điểm. Khoảng cách anh quay đi, cô cam tâm tình nguyện một mình tàn úa"
Chính là một câu thế này, diễn tả nội tâm của Mèo Béo. Cậu dường như đã cược một ván với sinh mạng của mình. Nếu thắng cậu sẽ có được một mái ấm của riêng mình. Nếu thua, cậu sẽ từ bỏ thế giới lạnh lẽo cô độc này một cách triệt để.
Thắng 22.000 ván game để dệt nên giấc mộng về mái nhà hạnh phúc, cuối cùng vẫn thua hiện thực tàn nhẫn nhất trên đời.
Ở thời đại này, con người chạy theo vật chất và hào nhoáng đ��n mức nào rồi, tôi cũng không còn rõ nữa. Đến chân thành cũng không đổi lại được chân thành, đến tình yêu cũng chẳng còn đổi lại được tình yêu...
Cá Yêu Tinh
Tumblr media
106 notes · View notes
baosam1399 · 4 months
Text
Radio Nhụy Hy ngày 25.12.2023 : Khi cuộc sống của con người tốt đẹp hơn, họ sẽ quên đi rất nhiều chuyện
(Hoài Vũ Vũ/baosam1399 dịch)
Tumblr media
〔Bài dịch số 1130〕 ngày 19.01.2024 :
Bạn có cảm thấy mâu thuẫn giữa người với người đặc biệt không công bằng không, rõ ràng người làm sai không phải bạn nhưng cuối cùng, người không buông bỏ được lại chính là bạn.
Tumblr media
Ngày hôm đó tôi nhìn thấy một đoạn văn, nói rằng trong lòng chúng ta đều đang chứa đựng rất nhiều những mảnh vỡ.
Tuổi thơ nghèo khổ, thanh xuân không được thấu hiểu, bạn bè từng phản bội và sự lạnh nhạt của cha mẹ, còn cả những người nói yêu bạn nhưng thực chất đâm bạn lại đau hơn ai hết. Chúng giống như từng mảnh vỡ nhỏ kẹt lại trong năm năm tháng tháng bạn trưởng thành, mỗi một lần nhớ tới, đều không nhẫn nhịn được phải suýt xoa một lần.
Có những khi ngồi rảnh rỗi nói về cuộc sống của nhau, liền phát hiện ra cô bạn ấy cực kì để ý chuyện tiền nong. Cô ấy nói tiền có thể cho cô ấy cảm giác an toàn, bởi vì sống trong một gia đình trọng nam khinh nữ, mỗi một đồng tiền cô ấy kiếm ra đều khiến cô ấy có cảm giác tự tin có thể được giải thoát khỏi cảm giác bị đè nén.
Còn một cậu bạn chơi thân nhiều năm với tôi, cho tới hiện tại vẫn chưa từng đi hát karaoke hay đi chơi với chúng tôi lần nào, bởi vì cậu ấy nói, cậu ấy từng ở đó tỏ tình cũng từng ở đó chia tay, từng ở đó khóc lóc, cũng từng ở đó đòi sống đòi chết, cậu ấy sẽ không bao giờ quay lại đó nữa.
Dường như sau mỗi một chầu bia rượu, mọi người lại có thể kể lại những câu chuyện xưa cũ, về câu chuyện cậu ấy không bao giờ có thể tha thứ cho chuyện ngoại tình, về câu chuyện cô ấy bị ba mẹ sửa đổi nguyện vọng trong ngày cao khảo, cùng những lạnh lùng và bàng quan khi bản thân gặp chuyện của những người xung quanh.
Đối với thế giới mà nói, "tổn thương" có thể chỉ là một từ trung tính, nhưng đối với những người luôn sống tình cảm như chúng ta mà nói, nó giống như cơn ác mộng không thể giải thoát dẫu bao năm trôi tháng rời.
Tumblr media
Trong điện thoại tôi có một bài hát mà tôi đã từng nghe ngàn vạn lần hồi còn hơn 20 tuổi tên 《Tha Thứ》. Cách đây không lâu tôi tình cờ nghe lại bài hát này, rồi tôi chợt nhận ra rằng hóa ra tôi đã vượt qua tất cả những trở ngại mà tôi đã nghĩ tôi không thể vượt qua được trong những năm tháng trước đó.
Vì là con một trong nhà, từ nhỏ tới lớn tôi từng hỏi rất nhiều lần, tại sao lại là tôi.
Vì sao chuyện hôn nhân của ba mẹ không tốt, tới cuối cùng tôi lại sợ bị tổn thương, cảm thấy bản thân mình là người không đáng. Vì sao tôi đã cực khổ lớn lên, tới cuối cùng người bị ruồng bỏ trong tình yêu vẫn là tôi.
Trong mỗi ngóc ngách của cuộc sống, tôi từng trách ba mẹ, từng oán cuộc sống, từng hận những người bỏ rơi tôi. Nói thực lòng, có những khi khóc tơi mức muốn chết, câu thường hay nói nhất là "Thế Giới này rồi sẽ khồng tốt đẹp được đâu."
Tôi kéo mình vào mớ hỗn độn đó và tiến về phía trước từng chút một, cho đến một ngày, tôi cuối cùng cũng kiếm đủ tiền để nhìn ra thế giới rộng lớn hơn và tâm lý tôi cuối cùng cũng cho phép tôi tự lập. Cuối cùng sau khi vòng đi vòng lại tôi cũng đã gặp được người đáng để dựa vào.
Khoảnh khắc ấy tôi mới hiểu, khó khăn vốn dĩ không phải là những thứ trước mắt bạn mà là bạn bất lực với tất cả bao gồm bản thân. Mà cái gọi là tha thứ, là bạn đã gặp được điều tốt hơn sau khi đã cật lực cố gắng.
Tumblr media
Thầy Trần Minh từng nói trong bài phát biểu của mình rằng : " Điều thật sự hạn chế bạn không phải là môi trường khách quan hay gia đình bạn mà là bạn của ngày hôm qua, chính con người của ngày hôm qua đã lôi kéo bạn, khiến bạn quên đi hôm nay bạn phải đi đâu."
Thực ra mỗi một thương tổn đều tồn tại một sự thật, nó chính là quá khứ.
Chúng ta của quá khứ năng lực không đủ, tâm thế không vững, góc nhìn cuộc sống cực đoan, chúng ta đã quen coi những điều tồi tệ nhất thời là ngõ cụt của cuộc đời, có những chuyện rõ ràng là phải trải qua mới có thể hiểu được, nhưng lại cứ ép bản thân phải hiểu rõ nó trong một đêm.
Dẫu cho đời này gặp phải khổ nạn cũng được, phải chịu tổn thương cũng được, thời gian rồi sẽ cho ta câu trả lời.
Điều chúng ta có thể làm là thâm nhập vào cuộc sống, nỗ lực kiếm tiền, sống thật tốt, sau đó tiến về phía trước và không ngừng cố gắng.
Giống như cô bạn tiết kiệm tiền ấy, kế hoạch dài kì của cô ấy là mua một căn nhà cách bố mẹ rất xa, sau đó định nghĩa lại ngôi nhà chỉ thuộc về bản thân.
Còn cả cậu bạn không quên được cô người yêu cũ, tôi nghĩ có một ngày cậu ấy sẽ phát hiện, có đi hát karaoke hay không thực sự không quan trọng, quan trọng là sau này khi gặp được người mà cậu ấy thích, cậu ấy vẫn sẽ hát cho cô ấy nghe.
Nói cho cùng, để đạt được hai chữ "tha thứ" từ thế giới này, không có chuyện nào là dễ dàng hết. Nhưng tôi vẫn tin tưởng rằng, đợi khi chúng ta đã trở nên tốt đẹp rồi quay đầu nhìn lại những chuyện không tốt đẹp ấy, quá khứ thật ra chỉ là điều không đáng nhắc tới.
90 notes · View notes